Cách đây gần 3 năm, vào ngày 15-9-2010, một fan page cá nhân có tên là ”Nhật Kí Lạ” ra đời, ấp ủ ước mơ trở thành nơi quy tụ những bạn trẻ năng động, nhiệt thành với các hoạt động xã hội, đặc biệt là từ thiện. Đến nay, kết hợp với những hành trình xuyên Bắc Nam, Nhật Kí Lạ đã lớn mạnh và có những “vệ tinh” trên khắp các miền Tổ Quốc, “đầu não” là Hà Nội, nơi học tập và sinh sống của người đứng đầu tổ chức. Sau nhiều lần bắt liên lạc và bị từ chối phỏng vấn, cuối cùng sự “lì lợm” của chúng tôi đã thuyết phục được anh chàng có nick name: “Xù Coke” (Tên thật là Phạm Anh Đức) này. Lần đầu tiên kể từ ngày đầu thành lập, chàng trai đầy nhiệt huyết kể trên mới có những chia sẻ công khai và chính thức về bản thân cũng như một dự án đang thành công bước đầu:”Nhật Kí Lạ”.
Phóng viên: Chào bạn, mặc dù đã biết bạn và tổ chức Nhật Kí Lạ (NKL – www.facebook.com/nhatkila.xc) từ rất lâu rồi nhưng hôm nay mới có dịp ngồi đối thoại. Trong năm qua có vẻ như bạn cũng rất bận bịu ?
Vâng, năm vừa qua mình và các bạn trong team đã thực hiện khá nhiều chương trình dành cho học sinh, sinh viên với quy mô rất lớn. Nó thực sự đã ngốn hết thời gian và sức lực của bọn mình.
Phóng viên: Bạn có thể nói rõ hơn về các chương trình đó được không ạ ? Nó đã diễn ra suôn sẻ chứ ? Nghe nói tất cả số tiền quỹ thu được đều ủng hộ từ thiện hết ?
Chương trình đầu tiên do NKL làm có tên là:”Tiếng hát từ trái tim”, là một cuộc thi dành cho các bạn yêu ca hát, bọn mình đã làm rất thành công. Chương trình tiếp theo là “Battle dance cover” cũng khá ổn. Lượng khán giả trên dưới 500 người, tất cả đều rất ủng hộ. Duy cho chương trình dành cho DJ có tên là “Put Your Hands Up” NKL thực hiện vào cuối tháng 12 năm ngoái bản thân mình chưa thực sự hài lòng. Hy vọng rằng những vấp ngã sẽ khiến NKL trưởng thành hơn. Còn chuyện “nghe nói” của bạn là hoàn toàn đúng, tuy nhiên điều này bọn mình cũng chưa chia sẻ rộng rãi, bởi vì mình và các bạn đều quan niệm gửi gắm một chữ “tâm” là đủ, không cần phô trương nhiều.
Phóng viên: Các hoạt động từ thiện của NKL diễn ra như thế nào ?
Thông thường mình hay kêu gọi trên fan page và một số trụ cột ở miền Nam và miền Trung đồng loạt ra quân cho một dịp nào đó. Ví dụ như 1-6, Trung thu, Noel…sắp tới đây vào ngày 11-8 sẽ là hoạt động tặng sách bút cho các học sinh nghèo trong dịp đầu năm mới. Mọi người có thể tìm kiếm thông tin trên event do mình lập ra, có tên là:”Quỹ khuyến học năm 2013 của Nhật Kí Lạ.
Phóng viên: Hành trình sau 3 năm quên ăn, quên ngủ với NKL, điều gì khiến bạn cảm thấy được và mất nhiều nhất ?
Cái mà mình mất nhiều nhất có lẽ là thời gian. Cũng dễ hiểu thôi, mọi thứ đều cần có thời gian để xây dựng và phát triển mà. Còn thứ mình được nhiều nhất chính là những người bạn trong NKL team tại 3 miền, những người rất tin tưởng mình và NKL, các thành viên trong fan page cũng rất đặc biệt, họ gửi mail chia sẻ, động viên, hỏi han mình liên tục, điều đó làm mình thêm tin tưởng vào con đường đang đi.
Phóng viên: Lý do gì thôi thúc bạn thành lập NKL ?
Thật ra thời điểm thành lập NKL là thời điểm mình gặp rất nhiều khó khăn trong cuộc sống. Đó là lúc mình đã ngủ ngoài đường và vật lộn với những công việc tay chân. Khi ấy mình rất cần được sự quan tâm của người khác và nghĩ trong đầu, chắc hẳn cũng sẽ có nhiều người như mình. Và như thế NKL ra đời. Đó là một khoảng thời gian rất đáng nhớ.
Phóng viên: Bạn có thể chia sẻ nhiều hơn về quãng thời gian đó không?
À thời điểm ấy mình còn rất trẻ nên không tránh khỏi những va vấp và phải trả giá nhiều để có được những bài học. Nếu không có nó thì chắc mình vẫn đang lông bông lắm. Mình đi làm thợ sắt, thợ hồ, mớ quán trà đá…với mục đích kiếm tiền và giết thời gian, mình đến ở trọ trong một căn phòng nhỏ, đầy ắp những người lao động tay chân về nghỉ qua đêm. Trải nghiệm đó rất đáng quý nhưng cũng mang đến khá nhiều phiền toái.
Phóng viên: Xù Coke nghĩa là gì ?
Nó là cái nick name mình tự đặt từ hồi cấp 3, khi ấy mình thích Carles Puyol (Trung vệ đang khoác áo Barcelona), anh ấy tóc xù, nên mình lấy tên Xù. Còn Coke nghĩa là Coca – Thứ nước uống mình rất thích. Vậy là Xù Coke ra đời.
Phóng viên: Bạn là một người khá rụt rè phải không ? Tại sao sau gần 3 năm thành lập bạn mới có thể đưa ra quyết định chia sẻ về bản thân cho dù rất nhiều người muốn biết điều đó ?
Thực ra mình không phải quá rụt rè, nhưng mình vốn sống khép kín. Một người trầm ngâm như vậy mà lại đi làm các công tác xã hội, nghe có vẻ đối lập phải không ? Nhưng mình là vậy, mình muốn người ta chú ý đến những việc mình làm hơn là biết mình là ai.
Phóng viên: Ngoài NKL, cuộc sống của bạn là những gì ?
Mình thích chơi đàn guitar, thích sưu tầm bật lửa, xe máy, xem bóng đá, thích uống bia, uống coca, và thích viết.
Phóng viên: Bạn chơi ghi ta đã lâu chưa? Tại sao bạn lại chọn guitar để chơi chứ không phải nhạc cụ nào khác?
Mình chơi guitar khoảng 4 năm rồi, trước đó mình có chơi một số nhạc cụ nhưng guitar cho mình cảm giác phiêu nhất.
Phóng viên: Đọc những thứ bạn viết, bạn viết rất đa dạng, văn phong rất tốt, mình có thể đoán chắc bạn cũng là một cây bút được học hành đàng hoàng và “có nghề” phải không ?
Không, mình không thực sự được học. Chuyện viết lách với mình đầu tiên là do bản năng, do cách mình đọc và tổng hợp tin tức. Sau đó có lẽ là được rèn luyện môi trường chuyên nghiệp từ khi mình còn rất trẻ. Đến nay có lẽ cũng đã 6,7 năm rồi….
Phóng viên: Điều gì đã đưa bạn đến với nghiệp viết mà không phải nghề nào khác?
Có lẽ là thần tượng ngày bé của mình là một chị phóng viên, nên đâm ra mình cũng thích nghề viết. Càng viết lâu dần dà lại đam mê và trở thành cái “nghiệp” lúc nào không biết.
Phóng viên: Sắp tới ngoài công việc hàng ngày, bạn có dự định gì khác nữa không?
Mình vẫn tiếp tục duy trì sự phát triển cho NKL. Mình vẫn ấp ủ mở một cái pub hoặc một nơi dành riêng cho NKL, mang thương hiệu của NKL. Đây là kế hoạch có từ năm ngoái nhưng mình vẫn chưa thực hiện được, hy vọng thời gian tới sẽ suôn sẻ hơn. Bên cạnh đó là các hoạt động xã hội để các thành viên trong đại gia đình NKL tham gia đóng góp và cống hiến.
Phóng viên: Ước mơ lớn nhất của bạn là gì ?
Mình muốn mở 1 viện dưỡng lão, một chuỗi thương hiệu với cái tên NKL và được đến Venice.
Phóng viên: Và cuối cùng, riêng tư một chút. một cô gái như thế nào sẽ chinh phục được bạn?
(cười) Mình thích mẫu phụ nữ tâm lý, hay cười và nữ tính.
Phóng viên: Rất cảm ơn bạn về buổi trò chuyện thú vị này và chúc cho con đường tương lai của bạn sẽ thành công rực rỡ, chúc cho mọi ước mơ của bạn đều trở thành sự thật.
Cảm ơn bạn rất nhiều.